“Vợ ơi ăn cái này đi. Em phải ăn nhiều lên người gầy quá, chút sức lực này còn chưa làm được gì đã tiêu hao hết rồi” Yến Kiêu vừa nói vừa gắp miếng thịt cá đã gỡ xương sạch sẽ vào chén nhỏ trước mặt Ôn Khanh Hòa.
Ôn Khanh Hòa nhìn chén thịt đầy trước mặt không biết có phải do cô suy nghĩ không trong sáng hay không? Mà luôn cảm thấy những lời Yến Kiêu nói như có ẩn ý gì đó.
Ôn Khanh Hòa ngồi xe suốt mấy giờ liền, buổi sáng lại bị lăn lộn gần như cả ngày chưa ăn uống đàng hoàng cũng may bữa ăn lần này khá ngon. Những món Yến Kiêu gấp vào chén, cô đều ngoan ngoãn ăn hết.
Yến Kiêu vừa ăn vừa chú ý đến Ôn Khanh Hòa thấy cô ăn uống tốt, lòng anh cảm thấy vui mừng nhưng ngay khi thấy cô nhíu mày, anh liền đưa bát canh ấm qua. Sự chu đáo này khiến mọi người xung quanh phải tròn mắt ngạc nhiên rõ ràng chưa ăn được bao nhiêu nhưng họ lại cảm thấy như đã no mắt.
Mới nãy cặp đôi này bước vào, mọi người đã chú ý ngay đến cô gái nhỏ nhắn xinh đẹp kia nhưng vì người đàn ông bên cạnh quá cường tráng, khuôn mặt lạnh lùng trông như hung thần ác sát nên họ ngần ngại không dám tiếp cận.
Suốt bữa ăn, người đàn ông kia vừa gỡ xương cá vừa gắp thức ăn cho cô gái nhỏ, thỉnh thoảng đưa canh. Cô ăn xong thì người đó lấy khăn lau miệng, mọi người xung quanh không khỏi thốt lên ‘chăm con gái cũng không đến mức này, thật ghen tị’
Ôn Khanh Hòa cảm nhận được ánh nhìn của mọi người nhưng từ nhỏ đến lớn, cô đã quen với ánh mắt đó nên dần dần không còn để tâm. Hơn nữa đây đều là chuyện thường ngày so với ở nhà sự chăm sóc này vẫn còn kém vì trong mắt Yến Kiêu, cô yếu đuối cần được chăm sóc, cần được dỗ ngủ, cần được bầu bạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT