Lúc này Ôn Khanh Hòa mới nhớ ra trong không gian của mình còn rất nhiều củ cải dù trời lạnh Yến Kiêu không phải đi làm nên sau khi làm xong người tuyết liền kéo anh đi vào không gian để nhổ củ cải.
Đây là điều mà Ôn Khanh Hòa tình cờ phát hiện khi rảnh rỗi, củ cải mọc thành từng hàng ngoài rừng. Củ nào củ nấy to lớn không nấu canh thì thật phí, Ôn Khanh Hòa dẫn Yến Kiêu tới gần, anh mới thấy rõ những củ cải to lớn mà cô nói liền kinh ngạc. Cái này mà vợ anh lại bảo là cụ cải sao?
“Yến đại ca, chúng ta nhổ vài củ để trưa hầm xương sườn uống canh nhé!” Dứt lời, Ôn Khanh Hoà ôm lấy một củ cải dùng sức nhổ lên.
Yến Kiêu nhìn đám nhân sâm trắng mập mạp mãi mà không thoát khỏi sự kinh ngạc, đến khi trước mặt anh xuất hiện một bàn tay nhỏ quơ quơ mới kéo người trở về thực tại.
“Yến đại ca, sao anh ngẩn người vậy? Mau giúp em nhổ đi, em không nhổ nổi. Không hiểu sao củ cải ở đây xấu quá, không như loại của anh đẹp hơn nhiều.”
Yến Kiêu nuốt nước miếng, trong đầu vang vọng câu nói của cô gái nhỏ củ cải ở đây xấu quá. Những cây nhân sâm quý giá này trong miệng cô nàng lại trở thành củ cải xấu.
Yến Kiêu không khỏi bật cười nếu Lý lão mà biết những cây nhân sâm trăm năm này bị cô gái nhỏ nhà mình đem hầm xương sườn không biết có tức giận đến mức nào?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT