Thân thể dần dần trở nên vô lực bị bao phủ bởi cảm xúc mà Yến Kiêu mang lại. Lần này xem như người đàn ông đã biết cô mệt mỏi quá độ nên chỉ một lần Yến Kiêu liền tốt bụng buông tha cô.
Không phải vì Yến Kiêu không đủ sức chỉ là trời đã tối nếu làm vợ ngủ rồi chắc chắn đến bữa tối cô cũng không muốn ăn. Yến Kiêu chỉnh lại quần áo cho vợ, hôn lên người trong lồng ngực rồi đứng dậy đi nấu cơm. 
Sau vận động, Ôn Khanh Hòa hiện tại ngay cả ngón tay cũng không thể nhấc nổi, cô nằm trên giường nhìn trần nhà không hiểu sao anh lại tự tin như vậy. 
Trước kia vẫn cẩn thận mỗi lần chạm vào đều phải xem cô có thở gấp không nhưng từ tối qua đến giờ cô đã không thể đếm hết số lần bị Yến Kiêu làm mệt mỏi. Sức lực của người đàn ông này khó mà đếm nỗi, cô nghĩ cơ thể nhỏ bé của mình không nên dễ dàng thử thách nữa. 
Hiện tại ngày ngắn đêm dài, ban đêm không khí rất lạnh, Ôn Khanh Hòa cả đêm đều ngoan ngoãn nằm trong lòng ngực Yến Kiêu. 
Khi tiếng gà gáy đầu tiên vang lên, Yến Kiêu định tranh thủ trời chưa sáng để đi một chuyến lên trấn nhưng khi anh vừa nhúc nhích cô gái nhỏ liền giữ tay anh lại kèm theo tiếng “ư…ư” bất an. 
Yến Kiêu dừng lại động tác, bàn tay lớn nhẹ nhàng vỗ về lưng Ôn Khanh Hòa, nhận thấy áo ngủ của cô đã bị cuốn lên đến eo, bàn tay anh thuận thế kéo lại lớp vải mỏng đó. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play