Nhìn cô ăn cơm là một sự hưởng thụ, ăn từ tốn nhai kỹ nuốt chậm, từng động tác đều giống như người trong tranh nhưng cho đến khi ăn hết chén cơm vẫn chưa kịp bắt chuyện với cô.
Thấy cô sắp ăn xong và trở về, Trườn Tam Phong vội vàng buông đũa nhìn đĩa thịt còn lại trên bàn mà không nỡ rời đi. Cuối cùng lý trí vẫn thắng thế dù sao cô gái nhỏ ở đối diện tiệm cơm Quốc Doanh cũng sẽ không chạy đi đâu nhưng nếu bỏ đi khi đồ ăn còn dang dở khả năng trong nháy mắt sẽ mất cơ hội.
Cân nhắc kỹ lưỡng Trương Tam Phong ăn hết đĩa thịt trên bàn rồi đứng dậy dùng tay áo lau miệng đi đến trước cổng nhà cô. Anh ta gõ cửa thì nghe giọng nói ngọt ngào bên trong: “Ai đó vào đi.”
Trương Tam Phong chỉ cảm thấy không khí ngập tràn hương vị ngọt ngào đến rụng rời. Ôn Khanh Hòa trước khi mở cửa mới nhớ đến lời dặn của chồng không được tùy tiện mở cửa cho người lạ.
Yến Kiêu đã nói trước rằng chiều nay có thể về trễ nên người ngoài cửa không thể là anh nghĩ vậy nàng làm bộ như trong phòng có người: “Yến đại ca có người gõ cửa, mau ra mở cửa đi.”
Ngoài cửa Trương Tam Phong nghe vậy thì ngạc nhiên trong phòng còn có người khác chẳng lẽ người đàn ông kia ở nhà. Rõ ràng buổi sáng anh ta tận mắt thấy người đàn ông kia cưỡi xe đạp đi về hướng đội sản xuất.
Cả buổi sáng cũng không thấy người đó trở về, vậy có phải cô gái nhỏ này đang lừa anh ta. Nghĩ đến đây, Trương Tam Phong càng hưng phấn, anh ta bắt đầu gõ cửa điên cuồng, giọng nói có chút bắt chước Yến Kiêu: “Khanh Khanh mau mở cửa cho anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT