Yến Kiêu xin nghỉ với đại đội trưởng để đưa Ôn Khanh Hòa lên trấn ăn trưa, vợ anh có thói quen ngủ trưa nên trong lúc cô ngủ anh đi gặp Hắc Tử lúc trở về cô vợ nhỏ vẫn đang ngủ say. 
Ôn Khanh Hòa tỉnh dậy trước mắt là trần nhà lạ lẫm trong khoảnh khắc cô không nhớ mình đang ở đâu nhưng buổi sáng ký ức quá mất kinh tâm động phách, điều này cũng khiến cô không còn tâm trí xuống bếp nữa. 
Chính mình là người mới trong bếp không thể gọi là người mới được nữa chỉ có thể nói là sát thủ trong bếp, cuối cùng cả nhà đều đã chết đói. 
Nếu biết trước như vậy, cô đã lấy đồ ăn trong không gian ra để bày lên bàn cũng được. Yến Kiêu vào phòng liền thấy cô gái nhỏ sẽ mặt ủ rũ ngồi trên giường: “Làm sao vậy vợ yêu của anh?” 
Ôn Khanh Hoà nghe vậy ngẩng đầu: “Yến đại ca, anh không trách em sao?”
Người đàn ông nghe vậy liền biết hẳn là cô vẫn còn tự trách về chuyện buổi sáng: “Những lời này đáng ra anh phải nói mới đúng là anh không làm cho Khanh Khanh biết trước phòng bếp nguy hiểm. Khanh Khanh có trách anh không? Hơn nữa khi kết hôn anh nên cho Khanh Khanh một căn phòng mới bây giờ mới thong thả đến làm muộn như vậy Khanh Khanh sẽ trách anh không?” 
Ôn Khanh Hòa kinh ngạc mở to hai mắt nhìn đôi mắt thâm thúy chân thành của người đàn ông, cô lắc đầu: “Sẽ không, em không để ý những điều đó.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play