“Sao có thể được, đây là những thứ anh cố ý mua cho em. Hơn nữa ở đây không có bán những thứ này.” Nói xong Cố Minh Đức liếc Yến Kiêu một cái.
Yến Kiêu cảm thấy khinh thường đây là đồ mà vợ anh không thích ăn lại còn làm bộ từ thành phố lớn đến, mang những thứ tầm thường như vậy: “Không cần, Cố đồng chí lo lắng. Những thứ này vợ tôi không thích ăn, anh nên mang về để hiếu kính cha mẹ mình đi.”
Yến Kiêu không nói dối Cố Minh Đức, Ôn Khanh Hòa thực sự không thích ăn những thứ này nhưng những món quả dại và mứt mà Yến Kiêu làm cô lại rất thường xuyên ăn.
Cố Minh Đức không tin lời của Yến Kiêu, anh ta nghĩ Yến Kiêu không có tiền mua nên mới nói như vậy. Chắc chắn là Yến Kiêu ép cô không nhận, Cố Minh Đức không quan tâm đặt đồ xuống, ánh mắt đầy mê luyến nhìn Ôn Khanh Hòa: “Khanh Hòa, anh đi về trước nếu tên này đối xử với em không tốt, em có thể gọi điện thoại cho anh hoặc viết thư cũng được. Dù sao đi nữa, anh sẽ đến đón em."
Nói xong Cố Minh Đức quay bước đi nhưng khi đi qua Yến Kiêu, anh ta còn liếc một cái đầy đắc ý, Yến Kiêu chỉ biết đứng đó lòng đầy bực bội. Ôn Khanh Hòa cũng chẳng nói gì mặc dù sự cố hôm đấy không ảnh hưởng gì lớn đến Yến Kiêu nhưng việc có người luôn nhòm ngó vợ anh khiến anh khó chịu.
Nhớ lại biểu cảm đầy ý nghĩa của kẻ kia, Yến Kiêu cảm thấy có điều gì đó không ổn. Buổi tối,Yến Kiêu chuẩn bị cho Ôn Khanh Hòa một thùng nước ấm, sắp xếp mọi thứ để cô tắm rửa thoải mái, khi cô chuẩn bị cởi quần áo anh vẫn không chịu đi.
Ôn Khanh Hòa ngạc nhiên nhìn Yến Kiêu, ánh mắt anh sâu thẳm, giọng nói khàn khàn và đầy ham muốn: “Vợ yêu để anh giúp em tắm được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT