Trước khi xuất phát, Yến Kiêu mang một túi đồ đến nhà thím Hoa Quế: “Đây là 20 đồng, mấy ngày nay con phải đi xa nhờ thím chăm sóc Khanh Khanh giúp con.” 
“Ôi chao, chỉ là ba bữa cơm một ngày thôi sao mà cần nhiều tiền đến vậy?” 
“Thím cứ cầm đi, Khanh Khanh bên kia nhờ thím thỉnh thoảng qua chăm sóc một chút. Đây là đồ ăn của vợ con đã chuẩn bị sẵn trễ nhất là một tuần sau con nhất định sẽ quay lại.”
Chỗ này là nguyên liệu nấu ăn cho tiểu cô nương mấy ngày này, Yến Kiêu đều đã chọn loại tốt nhất. Toàn bộ đều là săn bắt từ trên núi, gạo tẻ, lúa mì và các thứ khác đều tính toán theo sức ăn của cô còn dư thêm một nửa. Không phải anh tốt bụng cho người khác ăn mà là lo lắng đối phương sẽ cắt xén thức ăn của vợ mình.
Trước khi đi Yến Kiêu còn đặc biệt dặn dò không được cho Ôn Khanh Hòa ăn ngô và bánh ngô nghĩ đến lần trước Ôn Khanh Hòa ho mà Yến Kiêu đau lòng chịu nổi, chờ anh dặn dò xong thói quen ăn uống hàng ngày của cô, chắc chắn cô có ba bữa cơm đầy đủ, anh mới lưu luyến từng bước rời khỏi đến tìm Tư Nhân và Hắc Tử. 
Cho đến khi cái bóng dáng cao lớn đó từ từ đi xa, Dương Hoa Quế đứng ở cạnh cửa mới hồi phục tinh thần, thật có tương lai a không ngờ có thể kiếm tiền không ngừng.
Tài nấu ăn của mình có thể làm cho làng trên xóm dưới đều nhớ thương đây chẳng phải đang dựa vào nấu ăn mà kiếm tiền sao? 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play