11

Trong nhà hàng Trung Hoa, Tống Vân Chu đang bóc tôm giúp tôi.

“Khi nào em về vậy? Sao không liên lạc với anh?”

Tôi lấy đâu ra mặt mũi mà liên lạc với anh ấy chứ.

Tôi và Tống Vân Chu lớn lên cùng nhau trong một khu nhà, quan hệ rất thân thiết.

Anh ấy giống như một nửa người anh trai của tôi, luôn chăm sóc tôi hết lòng.

Sau khi bố mẹ mất, tôi suy sụp suốt một thời gian dài, tinh thần cũng không ổn định.

Tống Vân Chu sợ tôi có chuyện, ngày nào cũng chạy qua nhà nấu cơm cho tôi, còn đưa tôi ra ngoài dạo chơi để khuây khỏa.

Trong ký ức của tôi, anh ấy luôn dịu dàng và chu đáo.

Lần duy nhất tức giận với tôi là khi tôi liều mạng làm việc đến mức xuất huyết dạ dày, phải nhập viện, chỉ để lấy lòng bố mẹ của Tư Nghiên.

Khi đó, mắt anh ấy đỏ hoe, giận dữ hỏi tôi:

“Anh ta tốt đến mức nào mà em phải hành hạ bản thân như vậy?”

Tôi đã kiên định trả lời rằng, “Tư Nghiên xứng đáng để em đánh đổi tất cả.”

Có lẽ vì thấy tôi hết thuốc chữa, Tống Vân Chu không nói thêm gì nữa, chỉ im lặng rời đi.

Sau đó, anh ấy bị điều sang chi nhánh nước ngoài, đi mấy năm liền.

Từ đó, tôi không còn gặp lại anh ấy nữa.

Không ngờ lần này anh ấy cũng quay về quê.

Dù đã rất lâu không gặp, nhưng Tống Vân Chu vẫn như ngày nào, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng nhận ra tâm trạng tôi.

Anh ấy hỏi:

“Lại cãi nhau với Tư Nghiên à?”

Tôi lắc đầu:

“Là chia tay.”

Không hiểu vì sao, trước đây dù bị Tư Nghiên làm tổn thương, tôi chỉ nghĩ rằng nhịn một chút rồi sẽ qua.

Nhưng bây giờ, khi gặp lại Tống Vân Chu, nhớ về những chuyện đã qua, tôi bỗng thấy tủi thân vô cùng.

Không kìm được, tôi nói:

“Tống Vân Chu, em thất tình rồi.”

Anh ấy sững người, sau đó khẽ thở dài:

“Anh biết rồi, lát nữa anh đi mua pháo hoa đây.”

Hồi nhỏ, tôi rất thích bắn pháo hoa.

Mỗi khi tâm trạng không tốt, Tống Vân Chu đều mua vài cây, dẫn tôi ra vách đá ven biển để đốt.

Sở thích này theo tôi đến tận khi trưởng thành.

Chợt, tôi nhớ đến lời hứa của Tư Nghiên.

Anh ấy từng nói sẽ đưa tôi về quê một lần để thả pháo hoa, nhưng vì đủ thứ lý do mà lần lữa mãi, đến bây giờ vẫn chưa thực hiện.

Và cũng sẽ không bao giờ có cơ hội nữa.

“Em đang nghĩ gì thế?”

Giọng nói của Tống Vân Chu kéo tôi trở lại thực tại.

Lúc này tôi mới nhận ra mình đang cầm đũa nhưng không hề động đũa, đến mức dầu mỡ nhỏ xuống cả cổ áo.

Tống Vân Chu lấy khăn ăn giúp tôi lau đi.

Hơi thở thanh mát của anh ấy len vào trong nhịp thở của tôi khi anh ấy đến gần.

Tôi đột nhiên không biết phải làm sao, đứng ngẩn ra, mặt hơi nóng lên.

Đang định cảm ơn thì một giọng nói lạnh lẽo đến cực điểm vang lên:

“Hai người đang làm gì đấy?!”

12

Tư Nghiên đứng ở cửa, ánh mắt tối sầm, đầy tức giận, gắt gao nhìn tôi.

“Lạc Chi, tôi tưởng em về quê để thư giãn, hóa ra là lén lút quyến rũ đàn ông khác!”

“Câm miệng.” Tống Vân Chu cũng nổi giận, “Đừng có bôi nhọ Tiểu Chi, cô ấy chẳng làm gì cả.”

Tư Nghiên quay sang nhìn anh ấy, ánh mắt thoáng vẻ khinh miệt:

“Anh là cái thá gì, cũng xứng nói về bạn gái tôi sao?”

Tôi chặn lại Tống Vân Chu, ngăn anh ấy bước tới, rồi lạnh nhạt nói với Tư Nghiên:

“Có chuyện gì thì ra ngoài nói, đừng làm trò mất mặt ở đây.”

Ánh mắt Tư Nghiên lướt qua bàn tay tôi đang giữ Tống Vân Chu, khóe môi cong lên đầy khiêu khích rồi xoay người bước ra ngoài.

Tống Vân Chu không yên tâm:

“Anh đi với em.”

Tôi lắc đầu, ra hiệu rằng mình có thể tự giải quyết.

Tư Nghiên lái xe đến.

Anh ấy mở cốp xe, bên trong là huy chương, album ảnh, bưu thiếp…

Những thứ mà anh ấy nói sẽ vứt đi trong cuộc điện thoại hôm trước, giờ lại được anh ấy cẩn thận mang đến, từng món từng món đặt vào tay tôi.

“Hôm đó, khi thu dọn đồ của em, tôi đã xem lại từng thứ một mới nhận ra, chúng ta có quá nhiều kỷ niệm trong suốt năm năm qua.”

“Tôi không nỡ vứt đi. Em cũng đừng vứt chúng đi, được không?”

“Tôi còn mang cả pháo hoa tới nữa. Trước đây em từng nói muốn cùng tôi thả pháo hoa ở nơi em lớn lên, tối nay có được không?”

“Em cũng đã lâu không về nhà rồi, dạo này công ty tôi không bận, tôi có thể ở lại đây với em…”

Tôi lặng lẽ nhìn anh ấy, thở dài một hơi:

“Tư Nghiên, anh có thể trực tiếp xin lỗi mà.”

Anh ấy bỗng sững lại, đôi mắt lập tức đỏ hoe, cúi đầu thật thấp.

Một lúc lâu sau, giọng anh ấy khàn khàn:

“Xin lỗi.”

Lời xin lỗi này đến muộn màng, như một cơn mưa nhỏ rơi xuống mảnh đất đã khô cằn từ lâu, chẳng thể làm dịu đi gì nữa.

Nhưng ít nhất, nó cũng là một lời giải thích cho năm năm đã qua.

Tôi gật đầu, xoay người bước đi.

Tư Nghiên hoảng hốt níu lấy tay tôi, những giọt nước nóng rơi xuống lòng bàn tay tôi.

“Đừng chia tay, được không? Những điều em không thích, tôi sẽ thay đổi hết, em đừng rời xa tôi.”

Bây giờ, khi tất cả những chiêu trò cũ không còn tác dụng, khi tôi không quay đầu lại, anh ấy mới chịu hạ mình lần đầu tiên.

Tôi lùi lại một bước, giọng nói đầy mỏi mệt:

“Thôi đi. Tôi đã cho anh quá nhiều cơ hội, nhưng anh chưa bao giờ trân trọng.”

“Bởi vì anh biết tôi sẽ nhượng bộ, sẽ bao dung, nên anh thoải mái tận hưởng, che giấu những hành vi ích kỷ của mình dưới danh nghĩa yêu thương tôi.”

“Đây không phải là cao ngạo hay khó chiều, Tư Nghiên. Anh chỉ đơn giản là một kẻ ích kỷ.”

Sắc mặt anh ấy lập tức tái nhợt, vội vã phủ nhận:

“Không, không phải vậy.

“Tôi vì em mà cắt đứt quan hệ với gia đình, Lạc Chi, tôi chỉ còn có em thôi, em không thể bỏ tôi!”

Anh ấy nắm chặt lấy tay tôi, như thể đang níu lấy sợi dây cứu mạng cuối cùng.

Nhưng năm đó, người không chịu hết lòng níu giữ là anh ấy cơ mà.

“Anh đã từng cố gắng thuyết phục bố mẹ mình chưa? Đã từng tranh đấu vì tôi chưa?”

Tôi nhìn những giọt nước mắt của anh ấy mà không mảy may dao động:

“Chưa từng. Dù sau này tôi đã trở thành một nhà thiết kế hàng đầu trong ngành, anh cũng chưa từng nói một lời tốt đẹp nào về tôi trước mặt họ.”

Anh ấy luôn nói rằng vì tôi mà từ bỏ gia đình, nhưng thực chất, đó chỉ là cách để anh ấy khiến tôi áy náy mà ở lại bên cạnh anh ấy mà thôi.

Sự thật là, chỉ cần anh ấy chịu quay về, bố mẹ anh ấy vẫn sẵn sàng chấp nhận.

Nếu không, họ đã không để Tư Thanh Vũ duy trì liên lạc với anh ấy suốt ngần ấy năm.

Tôi từng ngón, từng ngón gỡ tay anh ấy ra:

“Đừng níu kéo nữa. Đến đây thôi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play