Mọi người đã quen với máy hút khói lúc này bị sặc khói đầu ho khan liên tục, nhưng từ ngoài phòng nhìn lại, từng đọt khói bếp tràn ra ngoài lại có vẻ đặc biệt có phong vị khói lửa.
Binh lính trẻ tuổi nhìn theo ánh mắt của Tống Vũ Sênh về phía những căn nhà trệt thấp bé kia, cậu ta có vẻ hơi ngượng ngùng nghiêng người về phía Tống Vũ Sênh, thấp giọng nói: “Bắp cải trong căn cứ đều là cô đóng góp phải không?” Tống Vũ Sênh quay đầu lại nhìn anh ta, tiểu binh tuổi không lớn lắm, cũng chỉ khoảng mười tám mười chín, làn da ngăm đen, mày rậm mắt to, đại khái là một tân binh.
Cô mỉm cười nói: “Đúng vậy.” Mặt tiểu binh càng đỏ hơn, anh ta cúi thấp đầu không dám nhìn cô, thanh âm vốn đã thấp lại càng nhỏ, “Ăn ngon lắm, tôi thích ăn bắp cải nhất, mẹ tôi còn nói lúc gặp được cô phải cảm ơn cô, chỉ là...
chỉ là bà ấy không dám ra ngoài, chưa từng gặp qua cô.”
“Mẹ cậu cũng ở đây sao?” Tống Vũ Sênh hơi kinh ngạc.
“Đúng vậy, khi tổ chức lại đội, địa điểm cũng là một trong những điều kiện, đa số mọi người đều lựa chọn về quê.”
Cũng phải, khi bảo vệ quê hương nơi có những người thân đang ở, có thể có động lực hơn bình thường trong các nhiệm vụ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT