Chị Mai nghe vậy lập tức mừng 1Õ, niềm vui của cô ấy không phải vì cải trắng mà Tống Vũ Sênh đang cầm, mà là cô ấy bỗng nhớ ra giá trị của Tống Vũ Sênh!
Cô là một trong những dị năng giả hữu ích nhất của căn cứ, giá trị của Tống Vũ Sênh chắc chắn cao hơn nhiều so với những bộ đội đặc chủng như bọn họ, có thể Phùng Nhuệ sẽ vì thế mà cử người đến cứu viện.
Nhưng nghĩ lại, cô ấy lại không khỏi chán nản, rõ ràng điều quan trọng nhất hiện tại là phải thoát khỏi viện nghiên cứu, Phùng Nhuệ cũng không chắc chắn sẽ cử người đến cứu họ vào thời điểm mấu chốt này.
Chị Mai chìm trong suy nghĩ của mình, không hề được an ủi bởi lời nói của Tống Vũ Sênh.
Đối mặt với con người và quái vật là hai cảm giác hoàn toàn khác biệt, thây ma đã trở thành loài quen thuộc với họ, nhưng quái vật bên ngoài...
Thậm chí họ cũng chỉ nhìn thấy bề ngoài qua một cái nhìn thoáng qua, về tốc độ và sức mạnh tấn công của nó còn hoàn toàn không biết.
Không ai biết bên ngoài còn bao nhiêu quái vật dị chủng, cũng không biết cánh cửa mỏng manh kia có thể chống đỡ được bao lâu, khủng hoảng của nguy cơ cái chết khiến mọi người không thể thở được, không ai có sức lực an ủi người khác vào lúc này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT