Cái tỉnh hạch này trông giống như đường hổ phách, ăn cũng có vị như đường hổ phách, lớp ngoài hơi giòn, bên trong giống như kẹo dẻo, vừa vào bụng là có cảm giác ấm áp truyền đến tứ chi.
Sau khi Cố Thần Lan và Tiểu Cát mỗi người ăn hai ba viên thì cảm giác đó biến mất.
Vốn dĩ họ muốn giao toàn bộ tinh hạch còn lại cho Tống Vũ Sênh để làm thức ăn cho dây nho, nhưng đây nho trong cơ thể cô không có hứng thú với tỉnh hạch, chỉ muốn ăn xác chết.
Tống Vũ Sênh không còn cách nào khác là tạm thời cất đi những tĩnh hạch còn lại đi.
Tiểu Cát túm lấy quần áo của Tống Vũ Sênh nghiêm túc hỏi: "Có công việc nào thích hợp với em không?
Em cũng muốn kiếm tỉnh hạch đưa cho chị."
“Việc của em là phải ở bên cạnh chị.” Tống Vũ Sênh nhéo khuôn mặt nhỏ mềm mại của cô bé rồi nói: "Đừng nghĩ đến những chuyện này, sống tốt là cống hiến lớn nhất của em, khi em lớn lên rồi chị sẽ đòi tiền công từ em."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT