Cuộc trò chuyện chỉ kết thúc khi Tiểu Cát ngáp dài một cái, Cố Thần Lan nhìn vào điện thoại thì phát hiện đã khuya lắm rồi.
Trong rất nhiều đêm ở một mình, hiếm có khoảnh khắc nào ấm áp nhẹ nhàng như vậy, dù cho Tống Vũ Sênh ít nói và hiếm khi cô chủ động nói chuyện về mình nhưng anh vẫn cảm nhận được đối phương đang chăm chú lắng nghe từng câu anh nói…
Trước khi đi ngủ, Cố Thần Lan mở rộng vòng tay với Tống Vũ Sênh, anh vừa cảm động vừa nhẹ nhàng nói: "Tôi ôm cô được không?”
Nhưng cái ôm thiện chí này đã bị Tiểu Cát ngăn lại, cho đến tận bây giờ cô bé vẫn chưa chủ động nói chuyện với Cố Thần Lan.
Cô bé đứng trước mặt Tống Vũ Sênh, đôi mắt ngái ngủ đột nhiên trở nên trong trẻo, cô bé từ chối rất rõ ràng và kiên quyết: "Có thể nói chuyện, không thể ôm.”
Tống Vũ Sênh bật cười rồi vẫy tay với Cố Thần Lan đang đứng đối diện Tiểu Cát: "Ngủ ngon nhé.”
"Ngủ ngon.” Cố Thần Lan cũng cười, anh muốn xoa đầu Tiểu Cát nhưng cô bé không thèm quan tâm, anh ngồi xổm xuống ngang với tầm mắt của Tiểu Cát rồi nhẹ nhàng nói: "Tiểu Cát, chúc ngủ ngon.”
Tiểu Cát hơi do dự, cô bé quay đầu nhìn Tống Vũ Sênh, trong ánh mắt của Tống Vũ Sênh hiện lên tia khích lệ cô bé, cô bé thì thầm: "Ngủ ngon.”
Đêm càng lúc càng tối, Tiểu Cát đã ngủ rồi nhưng Tống Vũ Sênh vẫn đợi đến 0h30, bắp cải sẽ thăng lên cấp sáu, lúc đó cô sẽ biết hiệu ứng đặc biệt là gì.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT