Mọi chuyện diễn ra suôn sẻ cho đến khi họ đi giao cho mấy hộ dân ở tầng mười chín, ở đây họ gặp chuyện lạ. Một bà lão đeo kính gọng bạc có vẻ có hiểu biết, tuy khuôn mặt đã già nhưng mái tóc xoăn màu trắng được chải lên và cố định bằng một chiếc băng đô xoắn, bà ta mặc một chiếc sườn xám sẫm màu.
Khi giao đồ tiếp tế, họ không giải thích dị năng của mình mà chỉ nói rằng họ thu thập được ít vật phẩm bên ngoài tòa nhà nên muốn giúp những người già không ra ngoài tìm thức ăn được.
Lúc bà Lý nghe điện thoại cũng không hỏi đó là vật tư gì, nhưng khi họ giao bắp cải đến thì bà ta lại tỏ vẻ không vui.
"Chỉ có một cái bắp cải thôi à?" Bà ta chỉnh lại kính cười khinh thường: “Tôi còn nghĩ là cái gì? Một cái bắp cải mà cậu còn gọi cho tôi à?”
Bà ta hơi xoay người để cửa hé mở, hất cằm lên lạnh giọng nói: “Để ngoài cửa.”
Đột nhiên sắc mặt của Cố Thần Lan trở nên khó coi, ngay lúc anh đang chuẩn bị xách đồ đạc quay người đi vào hành lang thì Tống Vũ Sênh giơ tay nắm lấy cổ tay anh, cầm lấy đồ dùng trong tay, bước tới đứng trước mặt Cố Thần Lan rồi nhẹ giọng nói: "Hiện tại nguồn cung đang thiếu hụt, chúng tôi vất vả lắm mới đặt mua được những thứ này từ trang trại, không có thêm thứ già khác nữa, nếu bà không thích thì chúng tôi sẽ mang đi, còn nếu bà cần thì chúng tôi sẽ để ở cửa, bà thấy sao?”
Bà Lý hừ lạnh, mở túi nhựa ra nghịch lá bắp cải mấy lần, vẻ mặt hơi không cam lòng: “Vẫn còn tươi, cứ giữ lại vậy.”
Tống Vũ Sênh đặt bắp cải xuống, nở một nụ cười giả tạo.
Bà Lý là người cuối cùng họ giao, sau đó họ về tòa nhà số bảy. Suốt cả chặng đường Cố Thần Lan nín thở giống như một con cá nóc, chỉ cần ai chọc vào là sẽ nổ tung.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play