Joe vì vậy mà thay đối tính cách, tay dính đầy máu, ngay cả Nathan cũng không dám dễ dàng nói chuyện với Joe, may mà Joe cuối cùng cũng cười lại.
Nathan ra rồi, giờ đến lượt Joe, Tống Vũ Sênh nhìn hai anh em họ ôm nhau, đợi Joe kể qua câu chuyện cho Nathan, cô mới nói: “Có cần tôi cho các anh thêm thời gian để ôn chuyện không?” “Không." Joe kiên quyết từ chối, nói: “Làm ơn chữa trị cho tôi ngay, tôi chịu đủ rồi, không muốn chịu đựng thêm nữa.” Tống Vũ Sênh đưa anh ta vào khoang y tế, sau đó chỉ đường cho Nathan: “Cuối hành lang mở cửa ra là phòng của Joe, anh có thể đến đó nghỉ ngơi, ba bữa có thể lấy ở sảnh, điện thoại của Joe có cách liên lạc với tôi, cần gì cứ liên hệ.” Tống Vũ Sênh đặn đò xong thì định rời đi, nhưng vừa quay người lại nhó ra một chuyện, liền nói: “Sáng ngày kia đến đây tập họp, chúng ta sẽ đi quốc gia A một thời gian, Joe sẽ tỉnh dậy vào ngày thứ hai chúng ta ở quốc gia A, khi đó hai anh em sẽ đoàn tụ.”
Nathan không giỏi nói chuyện, chỉ gật đầu, khô khan nói một tiếng: "Cảm ơn."
"Không cần, chỉ là theo như nhu cầu mỗi bên."
Tách ra với Nathan, Tống Vũ Sênh định về ngủ bù, nhưng vừa lấy thẻ phòng ra thì điện thoại của Cố Niệm Vân gọi đến.
“Alo, chị Niệm Vân.”
“Vũ Sênh, em đang bận à?” Giọng Cố Niệm Vân rất bình tĩnh, không có vẻ gì là có chuyện gấp, nên Tống Vũ Sênh cũng không vội, trả lời: “Không, em đang ở trong phòng của mình.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play