“ Thật vậy chăng?
Cô nói thật chứ?” Người phụ nữ vội vàng tiến lên, muốn nắm lấy tay áo của cô hỏi cho rõ ràng, nhưng sợ mình quá lỗ mãng chọc giận cô, đành phải đứng tại chỗ, dùng ánh mắt đầy tha thiết và khát vọng vội vàng nhìn cô.
“Thật.” Tống Vũ Sênh nói: "Thời gian của tôi rất gấp, sẽ không nhiều lời với bà, người tôi mang đi trước, chậm nhất bốn ngày có thể nhận được tin tức, yên tâm đi" Đương nhiên người phụ nữ không dám hỏi nhiều, bà ấy theo bản năng tin lời Tống Vũ Sênh.
Có lẽ bởi vì cô đã cứu người một nhà bà ấy, hoặc có lẽ dị năng giả mạnh như cô, nhưng vẫn cố nhỏ tiếng trước mặt người bình thường để an ủi tâm trạng của bà ấy, thấy thế nào đều giống như người tốt.
Từ sau khi bị Phùng Kiến Quốc biết thân phận, Tống Vũ Sênh sẽ không che giấu thân phận của mình giống như trước, cho nên lần này trục tiếp thu Hoàng Trạch Lượng vào khoang chữa bệnh trung cấp trước mặt vợ ông ta.
"Vậy trước hết cứ như vậy, người tôi mang đi." Tống Vũ Sênh vốn định định đi, nhưng nghĩ dù sao Hoàng Trạch Lượng vẫn là sức lao động duy nhất trong nhà, bây giờ gặp phải biến cố, cũng không biết nhà bọn họ nhiều người như thế còn có thực ăn hay không, cho nên cô hỏi nhiều một câu: "Trong nhà còn đồ ăn không?"
Người phụ nữ theo bản năng gật đầu, nói: "Còn. Tuy rằng hơn nửa số tiền tiết kiệm bị cướp đi, nhưng còn có một phần tôi đã giấu dưới tủ chén, không bị những người đó phát hiện.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT