Trong dự đoán của anh ta, biết được hết thảy chắc chắn Tống Vũ Sênh sẽ lộ ra vẻ mặt khiến anh ta phấn khích, nhưng cô giống như đã biết trước nội dung vở kịch phía sau, ngoại trừ lúc đầu vì tự bảo vệ chưởng đứa bé kia ra ngoài, sau khi cô chế phục được cô bé thậm chí còn Thánh Mẫu đến mức ôm cô bé theo.
Trong cửa thứ tư sau khi Tống Vũ Sênh lời cầu xin giúp đỡ từ cậu bé, không chút do dự, trực tiếp chạy về hướng tháp chuông, cô không mang đứa bé đó theo, mà để Nha Nha ở lại tại chỗ bảo vệ ba người bọn họ, một mình bản thân chạy đến tháp chuông.
Tháp chuông xa xa dưới sự chạy như điên của cô không ngừng kéo gần, lộ trình gần mười phút được cô giảm xuống còn sáu phút.
Một màn đập vào mắt là cảnh thiếu nam thiếu nữ bị dây thừng buộc chặt trên bệ tháp chuông, bọn họ đều là phế vật mất đi giá trị ở thành phố Mây Đen, nguyên một đám vừa bệnh vừa tàn, đừng nói trói, dù có cởi dây thừng để cho bọn họ chạy, có lẽ cũng chạy không được bao xa.
Bố trí nơi đây không tính hiểm yếu, cô xẹt mấy đáo đã cắt đứt dây thừng trói buộc bọn họ, người đã thoát khỏi trói buộc bắt đầu giúp đồng bạn xung quanh, 1õ ràng bên cạnh bọn họ chính là bom đang đếm ngược, nhưng không có ai chủ động chạy trốn, đều trợ giúp lẫn nhau, nâng đỡ lẫn nhau.
Khương Đường tính toán rất hay, cho dù Tống Vũ Sênh thật sự chạy đến, cắt đứt dây thừng có lẽ không tốn bao nhiêu thời gian, nhưng nếu muốn chuyển hết những thiếu niên vừa bệnh vừa tàn ra khỏi phạm vi nổ tung, chắc chắn phải tốn không ít thời gian, không chắc có thể chuyển được hết.
Nếu cô lựa chọn ném bom khỏi khu vực an toàn, vậy thì hoàn toàn không kịp cứu Hoàng Trạch Lượng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play