Không đợi cô thấy rõ động tác, Trình Mộng Tiêu đã khống chế được mẹ Trình, cô ấy lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mắt, lạnh lùng đến mức giống như đang nhìn một người xa lạ.
Trước đây ngoan ngoãn văn tĩnh hoàn toàn biến mất trên người coi, giọng điệu cô ấy lạnh như băng đọc ám thị tâm lý của mình: "Sợ tôi, sợ tôi, rời xa tôi. Nhớ thật kỹ, đến gần tôi, chồng của bà sẽ chết, con của bà sẽ chết, bà cũng sẽ chết. Nếu như muốn sống, cả đời này đừng xuất hiện trước mặt tôi."
Theo xúc tu khống chế tinh thần rút đi, khuôn mặt trắng bệch của mẹ Trình xuất hiện trước mắt mọi người, bà ta nhìn Trình Mộng Tiêu giống như đang nhìn quái vật gì đó khiến người ta sợ hãi, thân thể của bà ta run rẩy đến mức người thường khó có thể tưởng tượng, theo một tiếng thét chói tai, mẹ Trình bước chân phù phiếm điên cuồng chạy trốn khỏi lều của Trình Mộng Tiêu.
“Từ giờ, bà ta sẽ không bao giờ đến gặp tôi nữa.” Giọng điệu của Trình Mộng Tiêu rất bình tĩnh, bình tĩnh đến mức tất cả mọi người cảm thấy có hơi kỳ quái.
Triệu Hinh Đình từng tiếp xúc với cô ấy, nhìn sắc mặt của cô ấy, cẩn thận dò hỏi: "Mộng Tiêu, cô có ổn không?”
“Tôi không sao.” Trình Mộng Tiêu thật sự rất bình tĩnh, cô ấy thậm chí còn an ủi ngược cười với mọi người, nói: “Thật ra tôi rất có chấp niệm đối với những thứ vẫn không chiếm được, hơn nữa nhìn các cô đối xử rất tốt với em trai của mình, tôi càng không cam lòng, rõ ràng đều được nhận nuôi, vì sao cậu ta có thể được yêu quý như thế, mà tôi thì không có cái gì.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT