"Vì vậy." Tống Vũ Sênh kết luận: "Thứ gọi là ưu đãi, thực ra giống như một cái bẫy dịu dàng hơn để tước đoạt khả năng sinh tồn một mình của họ bằng những yêu cầu thấp của xã hội, khiến họ chỉ có thể bị mắc kẹt ở nhà."
Triệu Hinh Đình đồng ý gật đầu, nói: "Đúng, chính là loại cảm giác này, một loại cảm giác khoan dung 'Mọi chuyện đều có tôi nắm giữ, việc nhỏ tùy cô nhảy nhót'. Hoàn cảnh ở nơi đây như thế, nếu không có đàn ông thì phụ nữ không được ra ngoài một mình, hơn nữa một người phụ nữ phải có giám hộ là một người đàn ông.”
"Trước khi kết hôn, ba cô ấy là người giám hộ; sau khi kết hôn, chồng cô ấy là người giám hộ của cô ấy; nếu chồng cô ấy không may qua đời, người giám hộ của cô ấy sẽ trở thành con trai của cô ấy. Giống như không có đàn ông, người phụ nữ không thể làm bất cứ điều gì, ngay cả khi con trai cô ấy chỉ mới mười tuổi, cũng có thể làm người giám hộ của cô ấy."
“Quá vớ vẩn…” Bạch Vân Vân che môi khẽ hô: "Chế độ kiểu này, nhưng không có phụ nữ phản kháng?"
“Có chứ.” Triệu Hinh Đình chu môi, nói: "Nhưng em không hiểu những đều này.”
“Không phải không phản kháng, mà các cô hoàn toàn không ý thức được điều này cần phản kháng." Tống Vũ Sênh nói: “Giống như vừa rồi nói chuyện với ba vị phu nhân, chúng ta cảm thấy các cô đáng thương, nhưng trong mắt các cô thì chúng ta phải màn trời chiếu đất còn phải chiến đấu với xác sống đáng thương hơn.”
"So với giam cầm nhục cơ thể, tư tưởng bị giam cầm mới là đáng sợ nhất. Khi một người lâu không ra khỏi cửa, sau khi chịu sự ảnh hưởng bất giác từ người xung quanh, trong tiềm thức cô ấy sẽ cảm thấy thế giới bên ngoài đáng sợ, mà trong thế giới đáng sợ người đàn ông phấn đấu vĩ đại, lẽ ra nên ỷ lại. Cho nên mặc dù các cô có lực lượng, cô ấy vẫn cảm thấy mình vô dụng, cần được giám hộ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT