Cô cũng không cảm thấy mình có tư cách thẩm phán bất luận kẻ nào, mặc dù đến tận thế cô vẫn giữ lấy điểm mấu chốt của mình, cũng không chủ động vượt qua ranh giới một bước.
Lúc trước giết người là vì tự vệ, mà bây giờ ở trước mặt cô bị xếp thành một hàng, bị cô dùng súng chĩa vào, người mất đi năng lực phản kháng, thậm chí tất cả đều chưa đầy mười tám tuổi.
Cuộc sống của bọn nó vừa mới bắt đầu, trên tay đã dính đầy máu của đồng loại.
Nếu bọn họ là hoa, đó cũng là hoa tội ác sinh trưởng trong máu tanh.
“Trình Mộng Tiêu." Tống Vũ Sênh nói: “Khống chế bọn nó, tôi muốn hỏi.”
Trình độ run rẩy của Trình Mộng Tiêu không thể thấp hơn Chu Nguyên Lượng, cô ấy thậm chí không dám quá mức tới gần đám thanh thiếu niên kia, dưới sợ hãi ngược lại biến dị năng của mình bức ra độ cao mới, cách người một mét có thể dùng xúc tu thon dài mềm mại khống chế thanh niên ở giữa.
Xúc tu nửa trong suốt lắc lư vươn về phía thanh niên ở giữa, cậu ta hoảng sợ muốn trốn, lại bị dây leo vững vàng cố định tại chỗ, Tống Vũ Sênh giơ súng chỉ lên đầu cậu ta, lạnh lùng nói: "Đừng nhúc nhích.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT