Chu Nguyên Lượng đứng trước người cô hai mét, cậu ta là một nam sinh thấp bé mà gầy yếu, làn da trắng nõn, đeo kính mắt, khí chất học sinh khá nặng.
Toàn thân cô đều cột dây leo, hiển nhiên không có cách nào đi lại, nhỏ giọng trả giá với Chu Nguyên Lượng: "Có thể cởi ra chút không? Như vậy tôi không có cách nào đi lại.”
“Không được. "Chu Nguyên Lượng một ngụm từ chối: “Lỡ như trên đường giở trò chạy, tôi không chết cũng sẽ lột da, về phần đi đường như thế nào, không cần chị quan tâm.”
Mấy sợi dây leo thô to từ dưới chân Chu Nguyên Lượng chui ra, ở dưới thân Tống Vũ Sênh tạo thành một tấm lưới mây, cứ như vậy kéo cô đi về phía trước.
Ánh mắt của Tống Vũ Sênh khẽ thay đổi, trong lời nói của Chu Nguyên Lượng có sự sợ hãi rất sâu với Vương Mãnh, mà cậu vốn có thể trực tiếp kéo chân của cô đi về phía trước, lại cố sức tạo ra tấm lưới mây ở dưới thân cô, xem ra cũng không phải ác chủng xấu đến tận xương tuỷ, không biết có thể lấy cậu ta làm điểm đột phá không....
Cô thử cùng Chu Nguyên Lượng đáp lời: "Tôi có hơi sợ hãi, tôi có thể bị đánh hay không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT