Nhà trẻ bận rộn, cũng không ai phát hiện, Nhị Bảo còn nhỏ, cũng sẽ không nói cho mẹ mình không có sữa uống.
Cô ta vốn tưởng mình làm không chê vào đâu được, không ngờ lưới trời lồng lộng nhưng khó lọt, vẫn bị phát hiện.
“Cô giải thích đi, tôi xem cô bịa ra được lý do gì?”
“Tôi… Con tôi thực sự quá muốn bú sữa mẹ rồi, tám tháng tôi đã sinh ra nó, sức khỏe yếu ớt, tôi thật sự hết cách, em gái à, xin cô tha thứ cho tôi lần này, sau này tôi cũng không dám nữa, tôi dập đầu với cô.”
Trần Quế Chi biết cơ hội duy nhất của mình bây giờ chính là cầu xin Lý Thanh Vận tha thứ, cô ta dập đầu trên mặt đất rắn chắc mấy lần.
Người của nhà trẻ nhìn cũng hơi dao động, trong lòng Lý Thanh Vận cũng thả lỏng, nhưng cũng chỉ có chút xíu đó, người phụ nữ này rõ ràng chính là áp đặt đạo đức với cô, đáng tiếc Lý Thanh Vận cô chỉ là người phàm, không thể làm thánh mẫu được.
“Nếu như xin lỗi có tác dụng thì còn cần công an làm gì? Con của cô muốn uống sữa, cô có thể dùng tiền mua cho nó, chứ không phải làm trộm vặt, trộm khẩu phần lương thực của một đứa trẻ khác, nó nhỏ như vậy, còn chưa biết nói chuyện, sao cô nỡ lòng ức hiếp nó? Hơn nữa sức khỏe con cô yếu ớt, là tôi tạo thành sao? Liên quan tới tôi xu nào sao? Tại sao tôi phải phụ trách với con cô? Tôi muốn hỏi các vị đang ngồi đây một câu, tiền lương nhà trẻ các người không mua nổi bịch sữa bột à? Đồng chí Trần Quế Chi, trộm chính là trộm, sao phải nói đường hoàng, hiên ngang lẫm liệt như thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT