Cô bắt mạch cho Lê Thiếu Vân nên biết chính xác loại thuốc anh ấy bị hạ là thuộc về loại nào, quy cách nào. Có thể nói toàn bộ y học Trung Hoa cũng không có người phối ra được loại này. Cái này giống y như bí thuật Cảnh thị.
Độc mà Cảnh thị đều có chứa một phần nhất định dược tính, tồn tại vì mục đích cứu người. Lê Thiếu Vân ăn khỏi loại dược mà không màu, không mùi, nhưng dược tính cực kỳ mạnh. Tỷ lệ thuốc gây ảo giác đã được tăng lên, hiệu quá trị bệnh biến mất, trở thành một cái cực kỳ có hại cho cơ thể người.
Người của nhà họ Cảnh ... Ngay cả Cảnh Vanh cũng không có trong tay phương thức điều chế độc dược nguy hiểm, người có thể tiếp xúc chỉ có một mình cô.
Cô tuyệt đối cam đoan cô chưa hề lộ phương thuốc này ra bên ngoài cho bất kỳ ai....
Không ... Một tia sáng chợt lóe lên trong đầu Cảnh Vân Chiêu, ngoài cô ra thì ông ngoại cũng có bản lĩnh kia. Dù sao Cảnh - Từ đều từ một mạch truyền thừa, đối với phương thức điều chế dược liệu đều là một khuôn gần giống nhau, nếu ông ngoại dụng tâm có thể nghiên cứu ra được, chỉ có điều ông không cần phải làm như thế, trừ ông ngoại thì chính là ba của cô.
Trên thực tế, y thuật của ba đều là ông ngoại dùng phương thức hàm xúc dạy dỗ, ông nhiều năm si mê y thuật, khả năng rất cao...
Cố tình cô cảm thấy ba cô một người đàn ông thanh cao sẽ không thích nghiên cứu loại độc dược đường ngang ngõ tắt này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT