Đây cũng là lý do vì sao Cảnh Vân Chiêu không ngạc nhiên hay tức giận gì cả, nếu hai vợ chồng nhất quyết đưa Cảnh Phàm, cô sẽ mạnh mẽ giữ người trở lại. Lúc trước không chiếm được lý nhưng sau khi vào gia phả, Cảnh Vân Chiêu sửa lại toàn bộ lý lịch của Cảnh Phàm một lần, cho dù trên phương diện pháp luận, ba mẹ cũng không thể nào là Cảnh Thiết Quân và Vương Tân Phương.
Vỏ táo trong tay Cảnh Vân Chiêu rơi ra từng chút một, tâm tư của mấy người xung quanh càng thêm mơ hồ.
Hai vợ chồng Cảnh Thiết Quân mất hết tự tin.
"Đại nha, nếu con đã không muốn chúng tôi nhận Cảnh Tú, không nhận cũng đúng, nhưng nhà chúng ta cũng khó khăn quá. Con xem em trai, em gái con mấy năm nay phải chịu bao nhiêu khổ, mặt mũi đã phải lột một tầng gia, đói bao nhiêu năm không có một bữa cơm no, con có thể nhẫn tâm sao? Con không thể chỉ lo cho Tú Nhi mặc kệ A Linh cùng Minh Khải sao? Hơn nữa, Hàn Nam cùng Tú Nhi là nam nữ yêu nhau, phát sinh chuyện gì cũng không quan trọng, dù sao sau này kết hôn, không cần phải nháo đến khó coi, có phải hay không?"
Sau khi nghe những lời này, Cảnh Vân Chiêu không khỏi bội phục độ mặt dày của hai vợ chồng này.
Chẳng lẽ bọn họ quên đã làm gì với cô hay sao? Bây giờ còn xem cô là con gái của bọn họ? Nực cười?
Nếu như nói vừa rồi Cảnh Vân Chiêu vẫn mang theo nụ cười, thì lúc này sắc mặt cô hoàn toàn lạnh nhạt, ánh mắt liếc nhìn hai vợ chồng trước mặt, lạnh lùng: "Tôi thấy hai người là cảm thấy nhà tù này còn chưa ngồi đủ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT