Khi Nguyễn Hiếu Hà đi tới, cả người mặc một thân váy len trắng, áo khoác nỉ, dung mạo xinh đẹp làm người ta phải ngoái đầu nhìn. So sánh với Lý Văn Bá mà nói, một người sắc mặt cực kỳ tốt, một người gần đất xa trời.
Lâm Phượng vừa nhìn thấy, trìu mến nắm tay con gái nuôi: "Hiếu Hà ..."
Nguyễn Hiếu Hà lại nhẹ nhàng đem tay rút ra: “Các ngươi tìm ta, có việc gì sao?”
Lâm Phượng vừa nhìn thấy thì hoàn toàn không tin, đanh giọng: "Hiếu Hà, ngươi sao lại lạnh lùng như vậy, thái độ đây là như thế nào? Chúng ta là cha mẹ nuôi của ngươi, hiện tại ba của ngươi đang ở bệnh viện. Cho dù chúng ta không tìm ngươi ngươi cũng phải nên đến một chuyến."
Nguyễn Hiếu Hà cười khẽ: “Cha nuôi, mẹ nuôi sao.”
Lâm Phượng tức giận muốn điên lên: "Ngươi đây có ý tứ gì. Ngươi lúc này muốn phản bội chúng ta? Hiếu Hà, ngươi sẽ không quên thân phận của mình, đúng không? Ngươi không sợ ta tìm Tề đạo trưởng lại đây sao?"
"Nếu Tề đạo trưởng còn sống, hắn là đã sớm tới mặt các người, không phải sao? Trước kia tôi còn tưởng ông ấy ở Lý gia, nhưng bây tôi nghĩ lại, nếu ông ấy vẫn còn sống, thì khi Cảnh Vân Chiêu chữa khỏi bệnh cho Thích Dụ Quốc. Lẽ ra các người đã không nhin được, sẽ cho người ta tay. Mà nói nữa, liền tính Tề đạo trưởng còn sống, các người nghĩ ông ta sẽ giúp các người sao? Trước kia Lý gia thượng ở đó, có thế lực, mà hiện tại, Lý gia các người chỉ có một thân nợ nần. Đáng giá bây giờ chỉ còn lại một căn nhà ở vô dụng mà thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT