Từ đầu đến cuối, Cảnh Vân Chiêu đều duy trì nụ cười, nhưng nụ cười lại lạnh lùng xa lánh, nhìn thái độ của Lý Văn Bá ngoại trừ chán ghét không còn dư thừa bất cứ cảm xúc gì khác.
“Tông Minh đã chết?”
“Đúng vậy, bị xử bắn, nơi này có ảnh chụp làm chứng.” Cảnh Vân Chiêu lật xấp tài liệu vài lần, lấy ra một tấm ảnh từ trong xấp tài liệu dày cộp, Lý Văn Bá vừa thấy thở phào.
Lý Văn Bá lại nói: “Ngươi muốn đổi bao nhiêu cổ phần."
Cảnh Vân Chiêu đột nhiên nở nụ cười, có chút châm chọc: "Lý lão à, tính mạng của ông rất có giá trị, nếu tôi đã muốn đổi đương nhiên muốn đổi toàn bộ. Tài sản riêng của ông không ít, cho dù có thiếu cổ phần của tập đoàn Minh Hòa, ông vẫn có thể như cũ sống hơn người thường giàu có. Hà tất phải bám chết không buông những đồ vật không thuộc về mình?
"Thông đồng với địch bán nước, từ cổ chí kim đều là tội lớn, chỉ cần chứng cứ này vừa giao lên ông tưởng ông chỉ ngồi tù đơn giản như vậy sao?"
Lý Văn Bá rất rõ ràng, hơn nữa không rõ ràng cũng không được. Nếu hắn không sợ chết hắn đã không vội vàng xử lý chứng cứ, chỉ đáng tiếc kém đi một chiêu để Tông Minh lợi dụng chui vào chỗ trống, người kia, quả thực là bạch nhãn lang, nhiều năm như vậy, Lý gia cung cấp cho hắn tài chính, người bệnh. Nếu không y thuật của hắn sao có thể tiến bộ nhanh như vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT