Dẫn đầu bởi Tông Minh, cả một nhóm người đều duy trì thái độ bất mãn với Cảnh Vân Chiêu, có người thì thái độ chế giễu ra mặt.
"Các vị không phải chỉ là muốn tôi trước mặt mọi người bảo đảm, nếu Thích lão trong tay tôi xảy ra chuyện thì tôi phải chịu trách nhiệm hoàn toàn, tương đương lấy mệnh để đảm bảo sao?? Hà tất quanh co lòng vòng cố ý kích tướng."
Cảnh Vân Chiêu hừ lạnh: "Các vị muốn tôi hứa hẹn không thành vấn đề, nhưng tôi hy vọng lúc tôi chữa bệnh cho Thích lão các vị tùy tiện nhúng tay, thậm chí cho ngài ấy ăn uống một ít thứ lung tung rối loạn, nếu không Thích lão xảy ra chuyện, tôi liền tình bồi thường một mạng cũng phải kéo các người cùng nhau xuống địa ngục."
Biểu tình lạnh lùng làm lòng người phát lạnh, nếu nói ra lời này là một nữ sinh bình thường hoặc là y sư bình thường bọn họ chưa chắc để trong lòng. Nhưng Cảnh Vân Chiêu là ai? Cháu gái nhà họ Từ, truyền nhân của nhà họ Cảnh, hình như có quan hệ với nhà họ Lê, thân phận như vậy muốn lật đổ bọn họ dễ như lòng bàn tay.
Cả một đám sắc mặt cực kỳ kém, khuất nhục vì bản thân mình lại bị một tiểu nha đầu như Cảnh Vân Chiêu uy hiếp, mà lại thấp thỏm sợ chọc giận người trước mặt.
Đâu phải ai trong số họ cũng được hào môn thế gia làm hậu thuẫn như Tông Minh, mặc dù bọn họ cũng không tồi, nhưng tuyệt đối không tính là quyền thế.
Tông Minh mở miệng: "Được rồi, Cảnh y sư, nếu cô muốn khăng khăng ôm đồm chẩn trị một mình chúng tôi cũng sẽ không ngăn cản cô, nhưng chúng tôi mỗi ngày đều sẽ đến bắt mạch, kiểm tra thân thể của Thích lão. Cô chữa trị không cần các phương thuốc của chúng tôi một khi Thích lão thân thể phát sinh vấn đề hoặc ốm đau không thuyên giảm, vậy cô phải toàn quyền chịu trách nhiệm, kịp thời rời khỏi, phải tự nhận sai lầm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT