Cảnh Vân Chiêu nghe ý tứ của Thẩm Hoằng, chỉ cười thôi. Cô nói là nội công. Không phải võ thuật mà Thẩm Hoằng học.
Anh họ không kém, nhưng ở trước mặt người thật sự biết võ công, chỉ sợ có chút vô lực, bản thể nội lực chính là khí, có thể phát huy tối đa công năng của cơ thể. Người đàn ông trong kia có mùi không được bình thường, ánh mắt sắc bén, vừa rồi bước đi như gió, di chuyển uyển chuyển, tuyệt đối biết võ.
Thời buổi này không có nhiều người luyện võ, đột nhiên toát ra một người, hiếm có.
Cảnh Vân Chiêu nhắc nhở: “Nếu anh họ đang điều tra vụ án, em nghĩ tốt hơn là nên mang theo súng và tránh xa người đàn ông đó.”
Thẩm Hoằng vẫn luôn tin tưởng lời nói của Cảnh Vân Chiêu, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc hơn một chút. Cảnh Vân Chiêu không biết nhiều về vụ điều tra này, cũng không giúp được gì cho anh ấy, nhưng nhìn người đàn ông trong kia có chút không yên lòng. Nghĩ nghĩ một chút trong không gian một lọ thuốc.
"Anh họ, trở về anh cho thuốc bột này pha với nước bỏ vào bình xịt mang theo bên người. Trường hợp gặp nguy hiểm thì xịt vài lần. Dù đối phương biết võ công, chỉ cần hít vào sẽ tạo ra một chút ảnh hưởng. Đúng rồi đây là giải dược. Anh họ cầm đi."
Thuốc giải dược cô đưa loại thuốc viên, tránh cho anh ấy dùng nhầm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play