Một đám người ở trước cổng trường lắc lư, vì còn lâu mới đến giờ học nên rất nhiều sinh đều tập trung ở trước cổng trường chờ đợi. Hoắc Thiên Tiên và Diêu Bảo Bảo cũng nghe được tiếng gió chạy đến, khi nghe tin đội trưởng Tôn một hai phải bắt Cảnh Vân Chiêu đến cục cảnh sát, cả đám đều tức giận.
"Cảnh Nhi, cậu gọi cậu của cậu đến đây? Tốt nhất là đem cái tên có mắt như mù kia chỉnh chết đi." Hoắc Thiên Tiên vẻ mặt khí phái, nhưng sau khi nói xong, giọng điệu lại dịu đi: "Thật ra, tớ lớn như vậy còn chưa đi đến cục cảnh sát đâu, cuộc sống của cậu thú vị hơn của tớ rất nhiều, cứ hai ba ngày lại đến cục cảnh sát, ừm gọi là tái phạm đi."
Cảnh Vân Chiêu không nói nên lời, cái này mà gọi là thú vị.
“Nếu cậu bằng lòng, thì hướng cảnh sát bên kia đánh vài cái, quay đầu chờ cậu tớ đến, tớ cũng không để cậu ngăn cản, thế là cậu có thể đi rồi."
Vẻ mặt Hoắc Thiên Tiên cực kỳ khinh bỉ: “Vậy cũng được sao, tay của bổn tiểu thư, không đánh cái loại thiếu mắt nhìn như vậy."
Cảnh Vân Chiêu và những người khác chậm rãi chờ đợi, khoảng hai mươi phút sau có một vài chiếc ô tô dừng lại ở cổng trường. Đội trưởng Tôn nhìn thấy, trong lòng hoang mang rối loạn, nhìn chằm chằm vào chiếc xe, phát hiện người bước xuống đúng là Sở trưởng, nháy mắt mặt mũi trắng bệch.
Những nhân viên cảnh sát thì ngược lại cảm thấy thở phào nhẹ nhõm, chờ xem trò hề của đội trưởng Tôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT