Lời nói của Thẩm Đồng khiến Mễ Mễ và những người khác gật đầu, họ đợi ở đây đã lâu, thật sự cảm thấy bệnh nhân ở đây không khác gì những người điều trị ở bệnh viện lớn.
Tiên Hạc Đường này diện tích rất lớn, đối với bệnh nhân vẫn rất khách khí, quy củ, bệnh nhân vừa bước vào cửa, thì sẽ có dược đồng tiến lên chủ động hỏi đối phương đến bốc thuốc hay đi khám bệnh. Sau đó bệnh nhân sẽ được dẫn đến chỗ học đồ để phân biệt xem đó có phải là trường hợp khẩn cấp hay không, đại khái hỏi về bệnh tình, chẳng hạn như cảm lạnh hay sốt đơn giản. Học đồ có thể chẩn đoán và điều trị. Còn bệnh nặng thì phân loại và giao cho các lão y sư. Dược đường rất yên tĩnh và vô cùng sạch sẽ, trong lúc bệnh nhân ngồi chờ thì các dược đồng sẽ hỏi thăm tình hình sức khỏe của họ như thế nào, mỗi người vào cửa cho đến khi rời đi, cơ hồ sẽ không gặp thái độ mờ mịt, hách dịch, tất cả đều khiến bệnh nhân thực yên tâm.
Còn những bệnh viện lớn ...
Mễ Mễ nhớ lại, cô nhớ có lần cô đưa bà ngoại đến bệnh viện, sau khi vào bệnh viện, cô đã phải lên xuống lầu mấy lần, đến đủ thứ phòng để kiểm tra sức khỏe, chỉ cảm thấy tiền chảy ròng ròng như nước chảy mây bay, nói chuyện với bác sĩ thì chỉ có vài câu.
Cho dù thái độ của đối phương cũng rất tốt, cô biết rõ là bác sĩ bận rộn, nhưng trong lòng luôn có cảm giác thực thất vọng.
Một chuyến đến bệnh viện chỉ là một đợt tiêu tiền, đối với thân thể của mình lại không hiểu biết rõ ràng.
Hầu như tất cả những người có mặt lúc này đều có chung suy nghĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT