Cảnh Vân Chiêu ánh mắt chột dạ, trong lòng cũng có chút hồi hộp chờ mong.
Hoắc Thiên Tiên nói đúng, cô cho rằng mình không quan tâm, cũng hy vọng bản thân không để ý đến. Nhưng sự thật là, khi thời gian từng giây từng phút trôi qua, từ lúc mặt trời ló dạng cho đến khi màn đêm buông xuống, tâm trạng của cô càng ngày càng nôn nóng, trong lòng cũng có vài phần oán hận, sao mà Thiếu Vân anh ấy mãi không tới.
Lê Thiếu Vân mấy ngày không xuất hiện, hôm nay nếu như quên mất, cô nhất định sẽ tức giận, còn có chút mất mát.
Hoắc Thiên Tiên và Tiêu Hải Thanh cùng Cảnh Vân Chiêu đi ra bên ngoài.
Vừa lúc gặp được Cam Cận Thần và Đường Tử Hoa đang từ bên ngoài đi vào, nhìn vẻ mặt của bọn họ có chút hưng phấn, nhìn thấy Cảnh Vân Chiêu thì nói: "Vân Chiêu, bên ngoài thật đẹp..."
Cảnh Vân Chiêu vẻ mặt nghi hoặc, đi ra ngoài nhìn nhìn, ngây người.
Trên không trung có hơn chục chiếc trực thăng bay lượn, phát ra tiếng động lớn, những mảnh huỳnh quang màu đỏ từ từ rơi xuống, giống như tinh linh, bao phủ toàn bộ sân trước nhà họ Từ, rơi xuống còn tỏa ra hương thơm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT