Phạm Lợi Cần không sợ một tiểu nha đầu, mắng chửi người càng lợi hại.
Đôi mắt kinh tởm kia quét toàn thân Cảnh Vân Chiêu một lần, phủi quần áo, ánh mắt khinh thường nói: "Có thể đeo cái vòng tay mấy ngàn vạn? Còn không biết phải ngủ với mấy chục đàn ông mới có thể đổi về được. Loại kỹ nữ như cô ông đây thấy nhiều rồi. Loại như cô chỉ có thể ở dưới thân nam nhân mà thể hiện thôi, còn muốn ở chỗ như thế này mà trở nên nổi bậc. Tôi nhìn một cái đã biết cô không phải là thứ đứng đắn gì rồi, chỉ có cô ngu xuẩn mà thôi."
Phun ra mấy câu, trong lòng vô cùng sảng khoái.
Mấy ngày nay hắn vô cùng tức giận, muốn chửi đổng lên mà không có cơ hội, bây giờ con kỹ nữ này đưa tới trước mặt, đừng trách hắn không khách khí.
Những lời nói của Phạm Lợi Cần là vô cùng khó coi, nhiều người có mặt ở đây phải cau mày, nghe không nổi.
Họ đều là khách quý được Thị trưởng Từ mời tới. Ngày thường làm sao có thể nghe mấy lời này. Nhìn cô gái nhỏ bị mắng có chút đáng thương, nhưng không biết tình huống cụ thể nên không giúp được gì, nếu ra mặt giúp một nữ nhân không đứng đắn, truyền ra cũng không dễ nghe, không chừng rước lấy thanh danh không tốt.
Tô Sở và Tiêu Hải Thanh bên cạnh Cảnh Vân Chiêu đỏ bừng mặt vì tức giận, họ không thể tin được rằng có người đang mắng Cảnh Vân Chiêu, còn mắng khó nghe như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play