Khuôn mặt già nua của thầy Tề cứng lại một chút, dường như lần đầu tiên nhận thức được Lê Thiếu Vân.
Ngày thường, ông chưa bao giờ thấy anh ta khoe khoang nhiều như vậy, thậm chí lúc bình thường nói năng, anh ta luôn tỏ ra khinh thường mọi thứ, khí chất kia trước giờ không thể so sánh, bây giờ nhìn qua lại mang nhiều phần ôn nhu.
Lê Thiếu Vân diện mạo nổi bật, mọi người không khỏi nhìn thêm mấy lần, nhìn thấy người đi tới chỗ Cảnh Vân Chiêu ngồi xuống, vẻ mặt bình tĩnh, lại giống như thật sự là trưởng bối của Cảnh Vân Chiêu.
Lúc này Lê Thiếu Vân xuất hiện, Tô Sở và Cam Cận Thần đau khổ, cay đắng, tiền tiêu vặt trong một tháng đã hiến sạch rồi, những ngày sau đó, hai người chỉ có thể đi cọ cơm ăn, thật đáng thương!
Phía sau có phụ huynh nhìn thấy, gõ vào lưng mở miệng hỏi: "Em trai, em là anh trai của Cảnh Vân Chiêu hay là ..."
Thành tích của Cảnh Vân Chiêu tốt như vậy, đương nhiên những phụ huynh đó muốn biết phương pháp học tập của em học sinh này, nhưng họ chưa gặp ba mẹ em ấy ở đây bao giờ, Cảnh Vân Chiêu đôi khi giống như cái hũ nút, họ không hỏi được gì, bây giờ thì khác. Thật hiếm có người có thể nói thay Cảnh Vân Chiêu ...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT