Khi cả ba người đến gần phòng khám, bên trong truyền đến âm thanh la mắng của một giọng già nua.
"Ngươi! Ngươi, cái tiểu nhà đầu này đến làm việc sao. Ta xem là ngươi đến tới phá đám. Ta mới rời đi có một lát, còn dám bốc thuốc lung tung cho người bệnh. Ta có kêu ngươi kê đơn, bốc thuốc sao? Ngươi có tư cách kê đơn sao? Tên của trung dược còn không biết đầy đủ, vậy mà dám làm càn! "
Nghe được lời này ba người bước nhanh đi vào trong.
Cảnh Vân Chiêu biết vị y sư này. Ông được coi là đàn em của Ông nội Cam, y thuật của ông ấy khá tốt. Ngày thường ông đều ngồi trong phòng khám để chữa bệnh cho mọi người, rất có danh tiếng ở khu vực xung quanh đây.
“Ông ơi, có chuyện gì vậy?” Tô Sở lập tức chạy tới, lễ phép nói: “Ông ơi, đừng tức giận, có gì từ từ nói.”
Vị y sư này hít sâu một hơi, quay đầu lại, nhìn thấy Cảnh Vân Chiêu, sắc mặt tốt hơn một chút: "Vân Chiêu nha đầu cũng đến sao?”
Cảnh Vân Chiêu mỗi tháng đều cùng đi với ông nội Cam đi khám bệnh tại nhà một lần, thỉnh thoảng cũng đến đây để thăm khám bệnh nhân, cho nên ông có ấn tượng rất tốt về Cảnh Vân Chiêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play