Một chai rượu hơn 50 độ dù có ngon đến mấy cũng sợ sau khi uống, không phân biệt được đông tây phải không?
Tiểu Thanh sửng sốt: "Tôi không uống."
“Tiểu thư, cô không biết thân phận của chính mình là gì sao? Người vừa mới chủ động nói có thể bồi rượu không phải cũng là cô sao? Đương nhiên, chúng tôi đều là người văn minh, sẽ không ép buộc cô, nhưng tin tưởng vị Vân tỷ kia rất vui lòng dạy dỗ cô.” Đỗ Lâm nói thẳng.
Đỗ Lâm trông giống như một anh trai hiền lành và dịu dàng nhà bên, vì điều này, ngay khi Tiểu Thanh được lưu lại, cô ta đã tiếp cận Đỗ Lâm với một thái độ thân thiện.
Chỉ là đôi khi bề ngoài chưa chắc giống nội tâm bên trong, Đỗ Lâm quả thật là người rộng lượng và nhã nhặn, nhưng là người duy nhất ở Huyện Hoa Ninh tiếp xúc với Lê Thiếu Vân mấy năm, nếu là một người thiện lương thích xen vào chuyện của người khác thì Lê Thiếu Vân đã sớm không phản ứng với anh ấy rồi.
Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, Đỗ Lâm ít nhất vẫn có mắt nhìn người.
Lê Thiếu Vân sẽ không bao giờ chơi cái trò tổng tài bá đạo với cái nữ sinh này, mà bởi vì một câu nói của cô ta, Lê Thiếu Vân và Cảnh Vân Chiêu là anh em, cho nên hắn rất rất không cao hứng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play