Kỷ San San lớn tiếng, Thôi Quân trợn mắt không tin vào mắt mình.
Thôi Quân vỗ bàn đứng lên, chỉ tay vào mặt Kỷ San San: "Kỷ San San! Cô nói lại lần nữa tôi xem, tôi với chị họ không có gì? Cô nói ai là tra nam. Mấy năm nay là cô ngu xuẩn sống chết đi theo tôi, cô không nhìn thấy tôi chán ghét cô sao? Cô giống y như cái đồ bám đuôi quẳng cũng quẳng không ra, nhìn thấy cô tôi đều thấy ghê tởm.”
"Cô còn mặt mũi đứng trước mặt tôi nói ra nói vào sao? Cô xin lỗi chị họ tôi ngay, từ nay về sau cô còn bắt nạt chị họ tôi thì đừng báo giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa. Còn nữa, cô đưa tôi 5 vạn, do cô chị họ tôi không có chỗ để đi nữa, cô phải bồi thường.”
“Phốc!” Tiêu Hải Thanh bên này phun cà phê ra khỏi miệng.
“Khụ khụ…… Sặc chết tớ……Vân Chiêu đưa khăn giấy cho tớ”
Cầm lấy khăn giấy, Tiêu Hải Thanh: “Thẳng nam ung thư, nghiêm trọng đến vậy rồi sao, Vân Chiêu tớ sợ quá, bệnh này có truyền nhiễm không?”
Hai người ngồi bàn bên cạnh, giọng nói lại lớn, Thôi Quân bên kia nghe rõ ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT