Hồng Văn ngẩng cao đầu, bộ dạng kiêu ngạo, dưới ánh mặt trời càng thêm chói mắt. Kỷ San San tức giận, hung hăng nhìn chằm chằm.
Nhưng mà nhìn chằm chằm cũng vô dụng, tuy không biết Hồng Văn có địa vị gì. Nhưng nhìn liền biết gia cảnh không kém. Lời nói đương nhiên có trọng lượng, tuy là cô không sợ, nhưng cũng suy xét đến hai ba con Tiêu Hải Thanh một chút, vạn nhất tai bay vạ gió cũng không hay.
Tôn Nhan mỉm cười đắc ý.
Cũng may hôm nay gặp được Cảnh Vân Chiêu, thù kia cô ta nghẹn trong lòng chưa có chỗ để trút ra.
Ông trời quả thật công bằng, Cảnh Vân Chiêu lúc trước đuổi cô đi, làm cô mất mặt như vậy, hiện giờ cho cô ta nếm mùi.
Tôn Nhan suy nghĩ miên mang, chờ đợi Cảnh Vân Chiêu tức giận khóc nhè, cao hứng không thôi. Nhưng mà sao Cảnh Vân Chiêu kia lại không biểu hiện gì hết? Nhân viên cũng không dám tiến lên đuổi người.
Các người sao vậy? Không nghe Hồng tiểu thư nói gì sao. Hồng tiểu thư chính là khách quen ở nơi đây đó nha.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT