Tiêu Đạo An nói như vậy, Giang Dung cả người run run, bà ta biết rằng suy tính nhiều năm của mình đến phút này xem như là xong rồi.
Lẽ ra bà ta phải hiểu Tiểu Hải Thanh đã lớn rồi, không thể kiểm soát, chọc giận như trước kia nữa, nó giống như một quả bom hẹn giờ, đã đến lúc phát nổ rồi.
Tiêu Hải Thanh vui mừng khôn xiết, nhưng cô không ngờ ba đột nhiên lại dễ nói chuyện như vậy.
Cô thậm chí đã chuẩn bị tinh thần bi ba đánh cho một trận, ai ngờ là ba đang đứng về phía cô.
“Ba?” Tiêu Hải Thanh thậm chí có chút luống cuống: “Không mắng con?
“Nha đầu thúi!” Tiêu Đạo An không biết cười dở khóc dở cười: “Con là con gái của ba cũng không phải là kẻ thù. Con cho rằng ba đánh mắng con thì ba vui sao? Chỉ cần con ngoan ngoan thì ba cao hứng còn không kịp.”
Lúc trước đứa con gái trong tưởng tượng của ông, con gái chính là hư hỏng, mỗi ngày đều giao lưu với một đám lưu manh, đánh bạn học, không chuyện xấu nào không làm. Đột nhiên phát hiện căn bản không phải như vậy, cảm giác như là kinh hỉ từ trên trời giáng xuống. Nếu còn đánh mắng con gái chính là ngu ngốc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT