Tiêu Hải Thanh lúc đó còn nhỏ nên chưa phân biệt được đúng sai, sau khi bỏ nhà đi được mẹ kế đối xử tốt hơn, cho không ít tiền, rồi còn giới thiệu không ít bạn bè với cô.
Nhưng những đứa nhỏ đó không thể hòa hợp với cô, họ luôn nó cô là con hoang là con vợ trước bởi vậy thường xuyên chế giễu. Còn bà mẹ kế thì không ngừng xin lỗi.
Chỉ trong vòng một năm, ba cô càng ngày càng thất vọng về cô, người thân và bạn bè trong gia đình cũng cảm thấy cô mới nhỏ mà không hiểu chuyện, hư đốn. Chuyện học hành sa sút, không thích đi học. Nhưng bà mẹ kế cũng không mắng cô, vẫn bênh vực cô.
Lúc ấy cô còn ông ngoại, thân thể ông ngoại không tốt lắm, cô tuy rằng học cái xấu, nhưng mỗi lần gặp ông ngoại vẫn là quy củ, nhưng lại có một lần không cẩn thận làm thấy, làm ông ngoại ngất xỉu tại chỗ,
Sức khỏe của ông ngoại vốn đã không tốt, lại thêm cơn tức giận khiến bệnh tình càng nặng thêm, nhưng lúc đó càng sợ cô càng ngày càng học hư, mới hung hắn mắng cô một trận. Lúc này cô mới phát hiện ông ngoại rất thương cô nhưng không giống mẹ kế chút nào.
Kể từ đó, cô luôn giữ khoảng cách với người mẹ kế này.
Tuy nhiên, trong mắt ba cô, cô vẫn là một người bất cần đơi, ăn chơi sa đọa, sau khi học cấp 3 thì cô dứt khoát dọn ra ở riêng, ông ngoại răn dạy cô không bao lâu cũng qua đời, một người để dựa dẫm đều không có.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT