Tôn Nhan lại nhắc lại cái chuyện gây quỹ quyên góp kia.
Trên thực tế, cô ta chỉ tình cờ nghe đến Cảnh Vân Chiêu đều do Kỷ San San.
Lúc đó Kỷ San San xem trên mạng thấy đồng cảm, quấn lấy ba mẹ Kỷ quyên tặng một số dược liệu, sau đó còn không ngừng lải nhải trước mặt Thôi Quân, liên tục nói rằng Cảnh Vân Chiêu đáng thương như thế nào. Thôi Quân phiền chết đi được, tự nhiên truyền tới tai cô ta.
Cô ta cũng không quan tâm chút nào, dù sao cũng chỉ là một người không liên quan, nhưng những ngày đó, diễn đàn của trường bầu ra nhân vật phong vân, mặc dù người được bầu không có phần thưởng vật chất nhưng lại được mời đến một nơi xa hoa.
Đó không phải là hoạt động của trường học, chỉ là cuộc thi mấy phú nhị đại tổ chức mà thôi, mặc dù nhà họ Thôi không thiếu cơm ăn áo mặc, nhưng Thôi gia chỉ là gia tộc dược sư, tài lực không thể so sánh với những cái thương nhân kia. Cô muốn tiếp xúc với tầng lớp thượng lưu, xem cuộc sống của những người đó như thế nào.
Muốn được bình chọn tự nhiên phải có mánh lới, trong trường học mỹ nữ không ít, cạnh tranh rất lớn.
Lúc đó cô mới nghĩ ra một cách, đó là tổ chức mọi người quyên góp tiền cho Cảnh Vân Chiêu để lấy danh lợi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play