Từ khi Kiều Hồng Diệp thôi học, cô không còn liên hệ gì với Hoa Tặc, Hoa Tặc cũng coi như đạo nghĩa, loại chuyện tiện nghi như này, vẫn là giao cho hắn là tương đối thỏa đáng. Nếu hôm nay cô đem những người này đến cục cảnh sát, đối với những người này còn được xem là cứu rỗi đám người này.
Rốt cuộc những người này bị cô đánh bị thương, nhiều lắm bọn họ chỉ bị giam giữ vài ngày, nửa điểm tác dụng đều không có, thứ cô muốn đó chính là từ nay về sau ở huyện Hoa Ninh không một ai dám đánh chủ ý lên cô!
Trước kia Cảnh Vân Chiêu dùng số điện thoại khác để liên hệ Hoa Tặc sau cô hoàn toàn cắt liên hệ, số điện thoại kia chưa hề dùng lại, hiện tại cô cũng không muốn che dấu nên dùng chính số điện thoại cả nhân để liên hệ Hoa tặc.
Nhìn dãy số lạ đang gọi tới, Hoa Tặc nhướng mày có lẽ việc làm ăn tới rồi a. Từ vụ việc của Kiều Hồng Diệp huynh đệ bọn họ đã không còn công việc nhẹ nhàng như vậy, thực sự hoài niệm. Giờ kiếm ăn đều không dễ a ……
Điện thoại đổ vài hồi chuông mới có người bắt máy, giọng nói lười biếng của Hoa Tặc vang lên.
Cảnh Vân Chiêu cũng đi thẳng đến chủ đề: “Hoa Tặc, ngươi biết Báo Đen sao?”
Thanh âm quen thuộc Hoa Tặc sửng sốt một chút, nhìn lại số điện thoại một lần nữa lúc này mới hỏi: “Là ngươi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play