Thốt ra lời này, Vương Tân Phương, Cảnh Thiết Quân cùng những thôn dân xem náo nhiệt đăng kia cũng sửng sốt.
Vương Tân Phương chỉ cảm thấy Cảnh Vân Chiêu quá cứng đầu, đối tốt với nó cũng chưa phải chưa từng thử qua, nhưng tính cách nó qua lạnh lùng không hề nhiệt tình, lấy lòng nó đợi nó có cảm tình thì đợi đến bao giờ chuyện của bà ta có thể thành. Bọn họ muốn dỗ dành nhưng lại không đủ kiên nhẫn.
Hơn nữa, dỗ dành thì dỗ dành không có vấn đề gì, dù sao cũng ít gặp mặt không cần phải lo lắng, nhưng bây giờ là chuyện liên quan đến con trai bà ta, bà ta không thể khắc chế được.
Cảnh Vân Chiêu hiện tại là con gái bà ta, nhưng so với con gái ruột của bà còn kém xa.
Cảnh Tú liền không phải như vậy. Tú nhi hiểu chuyện, năm sáu tuổi đã giúp bọn họ chăm sóc các em, giúp họ làm việc nhà, nói một là một hai là hai, không bao giờ làm trái ý bọn họ.
Nếu Cảnh Vân Chiêu cùng Cảnh Tú tính tình giống nhau, khẳng định sẽ không nháo thành như vậy.
“Nói như vậy ngươi không coi chúng ta là cha mẹ sao?” Cảnh Thiết Quân vẻ mặt ủ rũ hỏi, nhưng trong lòng lại là hoảng sợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT