Mặc kệ thế nào, cha mẹ đã tìm tới cửa, Cảnh Vân Chiêu cũng không thể làm như không thấy, rốt cuộc cô cũng muốn biết mình có phải là đứa con hoang chui ra khỏi tảng đá hay không.
Cùng ngày buổi sáng, Cảnh Thiết Quân cùng Vương Tân Phương quả nhiên xuất hiện ở của tiểu khu, hai người vẫn mặc bộ quần áo như ngày hôm qua, còn Cảnh Vân Chiêu thì ăn mặc chỉnh tề, chất lượng quần áo không tồi, trông tương phản rõ rệt.
“Đại nha, ba mẹ nuôi của con không đi cùng sao?” Vương Tân Phương hỏi.
Huyện Hoa Ninh chỉ là cái một huyện thành nhỏ, còn không có làm xét nghiệm ADN, cho nên hôm nay phải đi Ninh thị một chuyến.
Trường học sẽ khai giảng vào ngày mốt, nên hiện tại vẫn còn đủ thời gian, nhưng kết quả sợ là hơn mười ngày nửa tháng mới có.
“Ta đã cắt đứt quan hệ với họ, bây giờ tôi chỉ ở một mình.” Cảnh Vân Chiêu trả lời.
Cảnh Vân Chiêu có một khuôn mặt xinh đẹp, khí chất lạnh lùng, nói năng có chút uy nghiêm khiến hai người sửng sốt, nhưng thực mau Vương Tín Phương trả lời: "Cái này có được không? Ba mẹ nuôi nuôi con lớn như vậy, bởi vì tìm được ba mẹ ruột mà đoạn tuyệt quan hệ về sau thanh danh sẽ thế nào?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play