Cảnh Vân Chiêu thường mang theo một ít hoa quả tươi đến Cam gia, hôm nay cùng Cam Cận Thần và Tô Sở đến nhưng có chút kỳ lạ, mà lúc này cậu ấy mang rượu ra cho ông nội Cam cả hai đều cảm thấy khó hiểu.
Ông Cam cũng không phải là người yêu thích rượu, trước kia đống quà tặng của người khác đều để ở khắp nơi, cuối cùng không có biện pháp tặng lại cho người khác, tóm lại ông còn không xem đến một chút.
Hôm nay này phản ứng, không đúng lắm.
Là cho Cảnh Vân Chiêu mặt mũi đi?
Cả Tô Sở cùng Cam Cận Thần đều có ý như vậy, nhưng chỉ nhìn thấy ông nhấp một ngụm rượu nhỏ, giây tiếp theo liền lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc, vỗ tay lên bàn một phát: "Rượu ngon! Rượu này không có tạp chất. So với các loại rượu trước kia tốt hơn nhiều, Vân Chiêu, cháu hôm nay tới đây ăn cơm với ông một bữa, ông phải nếm thử thêm một lần nữa... "
“Đúng rồi, đây là chính cháu ủ?” Cam lão đột nhiên hỏi một câu, có chút sửng sốt.
Này tiểu nha đầu vì sao luôn là cho ông cảm giác không gì không làm được?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play