Tần Lâm đánh Tần Ái Quốc rất lâu nhưng mặt không đỏ, hơi thở không gấp, giống như không có việc gì vậy.
Nhóm đồng chí cảnh sát không nhìn ra nguyên nhân khiến Tần Ái Quốc gào thét thảm thiết, thậm chí trong lòng họ còn âm thầm khinh thường Tần Ái Quốc đang ‘giả vờ giả vịt’.
Tần Lâm đạp Tần Ái Quốc một cái: “Đồng chí cảnh sát đang hỏi em đó!”
Tần Ái Quốc ôm đầu mình, nước mắt rơi đầy mặt, bây giờ cả người anh ta đều đau ê ẩm, giống như sắp vỡ vụn vậy.
“Chúng tôi đã đến những nhà người thân ở xung quanh rồi.”
“Trước đó, ai nói cho anh biết mẹ anh muốn về nhà ngoại?” Cảnh sát Vương hỏi.
Tần Ái Quốc ngẩn người, trong thoáng chốc anh ta chưa trả lời.
Tần Lâm lại giơ tay lên khiến Tần Ái Quốc hoảng hốt ôm đầu hét lên: “Là Tinh Nguyệt! Cô ấy nói rất có thể mẹ tôi muốn về nhà ngoại.”
Cảnh sát Vương hỏi một số câu hỏi liên quan đến thân phận của Tưởng Tinh Nguyệt, sau khi ghi chép lại đầy đủ mới nói hai người họ quay về nhà đợi tin tức.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT