Lý Cầm nhìn chằm chằm bà, hận cắn răng, “Chân La Trấn không chữa được, sau này cậu ta chính là tên què!”
Sắc mặt Tần Lâm ngạc nhiên, xem ra ngày hôm qua La Trấn không phải trông có vẻ ngã rất thảm, mà trên thực tế, anh ta cũng ngã rất thảm.
“Nếu không phải cô bắt La Trấn đến xin lỗi, La Trấn cũng sẽ không đến nông thôn, cậu ta không đến nông thôn, sao cậu ta có thể ngã được? Sao có thể ngã đến què chân được chứ!” Lý Cầm nhặt cây chổi lên đánh về phía Tần Lâm.
Tần Lâm đoạt lấy chổi của bà ta, để trên đầu gối bẻ nó gãy thành hai đoạn!
Lý Cầm sợ đến mức mạnh mẽ rụt chân và móng vuốt đang duỗi ra.
Tần Lâm ném hai đoạn chổi đi, “La Trấn ngã gãy chân là bởi vì anh ta muốn đuổi theo Chu Hồng Kỳ, có liên quan gì đến tôi?”
Lý Cầm biết chuyện này có liên quan đến con gái bà ta, nhưng chuyện này không thể tính trên người con gái bà ta, nếu không thì sau này con gái bà ta còn có thể sống tốt sao?
“Đều do cô làm hại! Cô là đồ sao chổi! Cô là thứ chó tạp chủng có mẹ sinh không có cha nuôi...” Lý Cầm giống như người đàn bà chanh chua chửi ầm ĩ.
Chu Chí Quốc một cước đá văng cửa lớn, sải bước đến chắn trước mặt Tần Lâm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT