Bảo Bảo cười gian nhìn thoáng qua cửa, sau đó nhỏ giọng nói: “Cháu nghĩ thế này, bánh trung thu mà ông làm, cháu không bán hết đâu!”
“Ái chà, cháu…”
“Ông ơi đừng nóng vội, nghe cháu nói đã.” Cô vội kéo tay áo ông, hạ thấp giọng xuống, cụ tổ đã dặn dò rõ ràng là không cho các ông cụ giúp cô làm đồ ăn.
Nhưng ông ấy nói chính là đồ ăn, có liên quan gì đến bánh trung thu của cháu đâu, đúng không?
“Bánh trung thu có nhiều loại đa dạng, có kiểu Quảng Đông, kiểu Kinh Đô, kiểu Tô Châu, kiểu Triều Châu, kiểu Vân Nam. Chúng ta mỗi loại làm một ít, đóng gói thành hộp quà. Đương nhiên, giá của cái này chắc chắn rất cao, tuyệt đối không thể phụ lòng tay nghề của ông.
Ngoài ra lại làm thêm chút bánh trung thu cỡ nhỏ, chờ mấy ngày Trung Thu, nếu hóa đơn mua hàng ở quán vượt quá 3000 tệ, chúng ta liền tặng một túi. Như vậy, có thể hấp dẫn người ta đến mua hộp quà bánh trung thu.”
Tôn Bảo Bảo cảm giác sâu sắc bản thân có tiềm năng của gian thương, một cô bé đơn thuần như cô, chuyện phân cấp người tiêu dùng này cô lại có thể nghĩ ra được!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play