Nhị Hùng không nghĩ nhiều, dù sao nhà Bảo Bảo lúc này chưa dọn dẹp lại không thể ở được, anh chỉ cho rằng Bảo Bảo rời đi từ cửa sau, lại về nội thành rồi.
Mười mấy huyện quanh Thanh Thành Sơn đều có xe buýt, đi nội thành rất tiện.
Nhưng không ngờ rằng, đợi đến trưa hôm sau anh đến vẫn không thấy Bảo Bảo đâu. Gửi tin nhắn thì Bảo Bảo có trả lời, nói là không biết khi nào về... Nhị Hùng khá nghi hoặc gãi đầu.
Trong không gian, mấy ông lão cầm một chiếc điện thoại di động nghịch. Nói ra cũng thảm, khi Bỉnh Trung còn chưa mang cái bát cơm đi, thỉnh thoảng họ còn có thể phiêu du khắp nơi trên thế giới một vòng.
Có lúc là rừng sâu núi thẳm, có lúc là biển cả mênh mông. Nhưng phần lớn là đến khu náo nhiệt, đến chợ, đến lớp học, đến concert của một ngôi sao nào đó.
Tuy hành tung không cố định, thời gian du ngoạn cũng không nhất định, nhưng họ cũng mãn nguyện, vì mỗi tuần vẫn có một người được ra ngoài. Nhưng từ khi cái bát biến mất, họ bị kẹt ở đây, sắp bị xã hội đào thải luôn rồi!
"Ting! Ting!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT