Đinh Âu đột nhiên đứng dậy, tức giận trừng mắt nhìn Thịnh Tích, giọng nói gượng gạo: "Nếu đã như vậy thì tôi sẽ không ở đây cản trở tầm nhìn của Đại điện hạ nữa."
Vẻ mặt Thịnh Tích thản nhiên, nghe hắn ta nói như vậy thì cũng không ngẩng đầu lên, cúi đầu ăn thêm một quả anh đào.
Đinh Âu cười lạnh, thời điểm đi ngang qua Thịnh Tích, hắn ta ngẩng đầu lên nhìn Thịnh Liên cách đó không xa, vẻ mặt khẽ động, hắn ta trực tiếp nghiêng người sang một bên, giả vờ như bị sắp bị ngã xuống đất. Lúc hắn ta ngã xuống còn thuận tay nắm lấy chiếc xe lăn của Thịnh Tích, ròng rọc của xe lăn bị nghiêng, toàn thân Thịnh Tích bất giác lao về phía trước.
Những người xung quanh lập tức hét lên, vẻ mặt của Thang Thất Viên biến đổi, cậu cách Thịnh Tích quá xa, việc Thịnh Tích ngã lại rất đột ngột, khi cậu với tay kéo anh đã không còn kịp.
Khi Thịnh Tích sắp ngã xuống đất, một đôi tay cường tráng đột nhiên xuất hiện, bình tĩnh đỡ Thịnh Tích, cả người lẫn xe của Thịnh Tích lập tức bổ nhào vào trước ngực người kia.
Thang Thất Viên ngây người, sau khi ngẩng đầu nhìn khuôn mặt người kia thì càng ngây ngẩn hơn, người đó có khuôn mặt đáng yêu như một đứa trẻ con, trông người đó rất lanh lợi dễ thương, trắng trẻo và sạch sẽ, nhưng sao hắn lại có sức lực lớn đến vậy? Không chỉ đỡ được Thịnh Tích, còn có thể đỡ được cả Thịnh Tích và cả xe lăn? Đều càng khiến cho Thang Thất Viên ngạc nhiên đó là người kia là một Alpha?
Bình thường Alpha đều cao lớn trường tráng, người trắng trẻo đáng yêu như hắn thật sự rất ít.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play