Khi Hạ Thừa Lãng đặt Thang Lục Viên xuống, vạt áo của Thang Lục Viên bị gió thổi bay, ngón tay Hạ Thừa Lãng vô tình lướt qua phần eo của cậu, mang đến một chút run rẩy, hắn bất giác run lên.
Hạ Thừa Lãng đặt cậu xuống đất, vừa cúi đầu thì đúng lúc bắt gặp ánh mắt thuần khiết của cậu, khán giả không ngừng reo hò, hai người ngẩn ngơ đứng nhìn nhau, cả thế giới giống như đứng yên.
Sau khi Thang Lục Viên ném rổ, nụ cười trên mặt vẫn chưa phai nhạt, cả khuôn mặt đều cong cong như cũ, lần đầu tiên Hạ Thừa Lãng thấy cậu cười vui vẻ đến vậy.
Hạ Thừa Lãng nhìn thẳng, Thang Lục Viên cười rộ lên thật sự rất đẹp, xinh đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt, như thể tất cả ánh sáng trên thế gian này đều đang tập trung vào khuôn mặt của cậu vậy.
Hạ Thừa Lãng nhìn Thang Lục Viên, ánh mắt ngày càng mãnh liệt, lúc này đây, hắn thực sự muốn ôm chặt Thang Lục Viên vào lòng, hôn cậu trước mặt mọi người, cũng muốn giấu nụ cười này mãi mãi, để chỉ một mình hắn mới có thể nhìn thấy, nhưng may mắn tiếng còi của trọng tài đã kịp thời khiến lý trí của hắn quay trở lại.
Hai người gần như cùng lúc nhìn đi chỗ khác, hai má vô thức nóng lên, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết là bởi vì mệt mỏi, hay là bởi vì vừa rồi nhìn thấy ánh mắt đối phương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT