"Không sao" Cánh tay Hạ Thừa Lãng ôm chặt eo của Thang Lục Viên, khi sét đánh xuống một tiếng hắn lại run rẩy một chút, càng run càng cảm thấy mình yếu ớt, bất lực lại còn đáng thương.
Thang Lục Viên cứng ngắc vỗ vai hắn, dùng giọng nói căng thẳng an ủi hắn: "Tiếng sấm nhỏ một chút đi...Ừm...Đừng sợ..."
Cậu không quen an ủi người khác, nói chuyện có chút ấp úng.
Hạ Thừa Lãng nhịn cười rất vất vả, nũng nịu trong lòng Thang Lục Viên một lúc, không quá lâu, khi đã cảm thấy đủ thì hắn quyến luyến như không muốn rời lui khỏi lồng ngực Thang Lục Viên: "Tôi không những sợ sấm, mà còn rất sợ tối, sấm bên ngoài lớn như vậy, tôi không dám về nhà."
Hắn bưng cốc nước lên ngửa đầu uống một ngụm, nhờ vào đó mà che giấu ý cười bên môi.
Thang Lục Viên mở miệng, còn chưa kịp nói gì, điện thoại reo vang một tiếng, cậu cúi đầu nhìn qua, là tin nhắn của Thang Thất Viên, Thang Thất Viên nói bởi vì bên ngoài mưa quá lớn, cho nên hôm nay muốn ở lại nhà của Thịnh Sầm, bảo cậu không phải lo lắng.
"... Cho nên đêm nay tôi ở cùng cậu được không?" Hạ Thừa Lãng không để ý tới Thang Lục Viên đang nhăn mày, thử thăm dò tiếp tục lời nói vừa rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT